0945540303
Trang chủ » Tin tức » Hành trình của giấc mơ: Từ xe đạp gỉ sét đến xe máy Kymco

Hành trình của giấc mơ: Từ xe đạp gỉ sét đến xe máy Kymco

Tuổi thơ trên chiếc xe đạp gỉ sét

Mùa hè năm 2018, sau khi kết thúc kỳ thi trung học phổ thông, tôi đã phải tạm biệt chiếc xe đạp gỉ sét hằng ngày đưa tôi đến trường. Quãng đường quen thuộc giờ đây trở nên xa lạ khi tôi được chứng kiến những đứa trẻ khác ngồi sau xe máy của cha mẹ. Tuy nhiên, tôi hiểu rằng tình huống này chỉ là tạm thời vì mẹ tôi đang bận rộn với công việc và việc chăm sóc em gái mới sinh.

Giấc mơ xe máy

Với tuổi trẻ 16, 17, tôi không còn muốn thể hiện cảm xúc cá nhân quá nhiều. Tôi chọn cách nghĩ cho ba mẹ và em gái, đạp xe đi học giữa trưa nắng, băng qua những con đường nhựa không bóng cây. Tôi cố gắng nghĩ rằng việc mình đang làm là bình thường, không có gì để tủi thân.

Nhưng rồi kỳ thi vào cấp ba cũng đến, tôi đặt nguyện vọng vào một trường có tiếng tăm ở thành phố. Tôi nghe nói rằng quãng đường cấp ba sẽ là quãng đường đáng nhớ nhất của cuộc đời học sinh, với những người bạn mới, những buổi đi chơi xa, những chiếc áo dài trắng và cả những chiếc xe máy. Nghĩ đến đó, tôi thấy một bầu trời thanh xuân cấp ba lý tưởng đang chào đón mình.

Quán bún bò của mẹ

Thời gian đó, mẹ tôi đã quyết định tự mở một quán bún bò. Mẹ làm việc không kể ngày đêm, từ nấu ăn, tìm nhà, tìm đồ đến tìm người. Tôi cũng tham gia giúp mẹ, từ đứng bếp, bưng bê đến thu tiền khách.

Quán bún bò của mẹ không đông khách như mong đợi, vì nằm ở vị trí khuất. Mẹ tôi muốn nghỉ hẳn ở nhà để lo cho quán, nhưng sợ hai chị em tôi thiếu thốn nên không dám bỏ công việc đang làm. Cuối cùng, mẹ quyết định đóng cửa quán.

Chiếc xe Kymco Candi Hi

Sau khi đóng cửa quán, mẹ tôi ngay lập tức dẫn tôi lên trường nộp hồ sơ, đi mua vải, đi may áo dài. Tôi đậu ngay nguyện vọng đầu, với số điểm vừa sát. Đây có lẽ là niềm vui nhỏ nhoi đối với mẹ tôi trong thời gian ấy.

Mẹ tôi tranh thủ giờ trưa đi tìm xe gắn máy 50 phân khối cho tôi. Mẹ muốn mua một chiếc xe an toàn, bền bỉ và dễ bảo dưỡng. Và rồi, chiếc xe Kymco Candi Hi 50 phân khối màu trắng đã xuất hiện. Xe nhẹ, dễ dắt, có cốp xe rộng và yên dài, thấp.

Tôi biết rằng mẹ tôi đã lấy hết tiền từ quán bún bò để mua xe cho tôi. Mẹ nói rằng giấc mơ của tôi là giấc mơ của mẹ. Mẹ sẽ đi làm thêm vài năm nữa, đến lúc đó mở quán cho thoải mái.

Tuổi trẻ thanh xuân

Tôi nhập học cấp ba, với con xe giấc mơ ấy. Và đúng là một giấc mơ. Tôi có những người bạn tuyệt vời, môi trường học tập chất lượng, những cuộc hò hẹn đi chơi.

Cơn mưa lớn và chiếc xe nhỏ bé

Năm 12, tôi bắt đầu đi học thêm. Trời Sài Gòn đã bắt đầu xuất hiện những cơn mưa. Một buổi chiều thứ tư, tôi có lớp học thêm môn Toán. Cơn mưa lớn trút nước như xả đi cơn giận dữ.

Xe tôi nhỏ, không đủ mạnh như những chiếc xe khác. Nước ngập lên đến chân tôi. Xe cũng đang cố gắng chạy hết sức nó. Có lúc yếu đi, có lúc không vặn ga được vì lực nước lớn quá, nhưng chiếc xe của tôi không dừng lại.

Hết đoạn nước lớn đến đoạn nước nhỏ, tôi cố gắng đi trên con đường chỗ nông nhất. Dưới cơn mưa, được ngồi trên chiếc xe biết cố gắng xoay sở để đưa tôi về nhà, tôi thấy mình may mắn lắm.

Chiếc xe nhỏ nhắn ấy đã dùng hết sức của nó chở tôi về đến nhà. Tôi cảm thấy thực sự biết ơn. Mẹ tôi bảo rằng giấc mơ của mẹ không đâu xa, thấy tôi mạnh khỏe và an toàn đó mới chính là ước mơ của mẹ.

Đại học và chiếc xe tri kỉ

Giờ tôi đã vào đại học. Bạn bè xung quanh xúng xính mua quần áo mới, điện thoại mới, máy tính mới, và cả xe mới. Tôi cũng đậu vào trường tôi mong muốn. Nhưng khác với các bạn, tôi không muốn mua gì nhiều. Và xe thì càng không.

Chiếc xe Kymco 50 phân khối vẫn còn chạy tốt, không hao xăng và bền, chưa một lần phải sửa chữa. Mỗi lần nhìn nó tôi nhớ đến một quãng thời gian vừa đi qua, nhớ đến giấc mơ của mẹ và của tôi, nhớ đến những lần nó cố gắng chở tôi về nhà an toàn.

Mai đây có thể tôi sẽ mua một chiếc xe khác, nhưng chiếc xe Kymco Candi Hi 50 này sẽ mãi mãi là người bạn tri kỉ của tôi.

Nguồn: brandsvietnam.com